Học sinh muốn biết cách viết một bài luận miêu tả con mèo mình đang nuôi? Bài viết dưới đây sẽ hướng dẫn các bạn cách lập dàn ý và tặng các bạn một bài văn mẫu phác thảo con mèo nhà học sinh giỏi.
Mục Lục Bài Viết
Dàn bài tả con mèo
1, Mở bài
Về con vật được miêu tả: con mèo
2, Thân bài
Hãy mô tả hình dạng:
- Con mèo 3 tuổi, dài bằng quả dưa, dài bằng bàn tay của hai đứa trẻ.
- Lông mèo nghệ tây mềm mượt óng ánh dưới nắng.
- Đầu của chú mèo nhỏ luôn chuyển động nhờ cơ thể linh hoạt.
- Bàn chân của mèo tuy nhỏ nhưng vẫn giúp mèo bám chặt khi leo trèo, móng vuốt sắc nhọn của nó sẵn sàng cào xước bất cứ ai tùy ý chạm vào.
- Đôi mắt mèo vẫn long lanh, ươn ướt như mắt vừa khóc.
- Cái mũi nhỏ lúc nào cũng nhếch mép, có ria trắng ở hai bên miệng.
- Miệng thỉnh thoảng có vài chiếc răng nanh sắc nhọn.
- Cái đuôi dài vẫn vẫy.
Mô tả hoạt động của mèo:
- Mèo thích trèo lên mái nhà để bắt chuột.
- Vào những ngày đẹp trời, lũ mèo ra ngoài nằm giữa sân.
- Ở nhà, con mèo luôn trêu chọc con chó, khiến nó sủa ầm ĩ trong khi con mèo lặng lẽ nhảy lên tường để ngồi yên.
- Mèo đặc biệt thích cá. Mỗi ngày đi đánh cá về anh cũng bắt được vài con cá nhỏ cho mình.
- Mèo luôn ăn rất chậm, như thể đang thưởng thức món ăn.
- Có một thói quen xấu là lục lọi mọi thứ, từ đống ga trải giường mà cô ấy đã cẩn thận gom lại cho đến những cuộn len được giấu trên nóc tủ.
Kể một kỷ niệm gắn liền với con mèo:
Một hôm chúng tôi đang chơi bóng ở sân thì chẳng may quả bóng bay lên mái nhà. Con mèo đã giúp tôi lấy lại quả cầu.
3, Kết bài
Cảm xúc đối với con mèo: niềm tự hào, tình yêu.
Tham khảo bài văn tả mèo hay nhất
1, Mở bài
Khi tôi học lớp ba, mẹ tôi mang về nhà một con mèo, tôi đặt tên nó là Meo – theo tên tiếng meo meo của nó. Kể từ đó, Meo đã trở thành một thành viên quan trọng trong gia đình anh. Mỗi lần đi học về, tôi lại nghe “Meo…meo…” tôi biết Meo đang gọi tôi nhanh về nhà ăn cơm!
2, Thân bài
Meo vừa tròn ba tuổi. Chú đã cao gấp đôi lúc mẹ đưa chú về nhà. Thân dài bằng quả dưa, dài bằng bàn tay của hai đứa trẻ. Nó khoác lên mình bộ lông mượt mà, màu nghệ tây, lấp lánh dưới nắng. Ai cũng khen bộ lông đặc biệt của Meo. Những giống mèo khác chỉ có bộ lông màu vàng nhạt chứ không có màu vàng nghệ như nghệ. Tôi rất tự hào. Đầu của Meo nhỏ nhưng vẫn nhạy cảm với chuyển động, cơ thể rất linh hoạt. Mèo có lẽ là sinh vật kỳ diệu nhất với bộ xương, có thể chui qua bất kỳ kẽ hở nào, dù nhỏ đến đâu. Bốn chân tuy nhỏ nhưng bám chắc khi leo trèo. Những móng vuốt sắc nhọn của nó sẵn sàng chích máu bất cứ ai chạm vào mà không được sự cho phép của nó. Nhưng đôi chân đó di chuyển rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như đang bay trên mặt đất. Đôi mắt Meo vẫn ươn ướt như vừa khóc khiến cô bé càng thêm sôi nổi, thu hút ánh nhìn của mọi người. Cái mũi nhỏ vẫn đang cười khúc khích. Bộ ria mép trắng ở hai bên khiến Meo trông đáng sợ hơn, giống như một con gấu con bị teo nhỏ. Cái miệng nhìn cũng đáng yêu thế nhưng khi lộ ra thì những chiếc răng nanh trông thật gớm ghiếc. Chiếc đuôi dài vẫy vẫy trong không khí và khi nó dựng lên chứng tỏ Meo đang tức giận. Meo còn có một vũ khí cực kỳ lợi hại khác là đôi tai giống như hai cánh buồm nhỏ này. Chúng cực kỳ nhạy cảm với những âm thanh nhỏ nhất. Đây cũng chính là lý do mỗi cử động của lũ chuột đều bị Meo nghe thấy và Meo chắc chắn sẽ thao túng chúng, dạy cho chúng một bài học quý giá.
Mèo cũng coi việc bắt chuột là công việc cao cả và vẻ vang của mình. Mỗi khi rảnh rỗi, anh lại leo lên nóc nhà để bắt lũ chuột phá hoại. Những ngày nắng đẹp, Meo cho phép mình được nghỉ ngơi. Anh ra giữa sân, nơi nắng nhất để ngủ. Anh ngồi đó suốt ngày nhìn xa như chùm nắng còn vương vấn ngoài sân, ngắm nhìn thật thích thú. Ngoài việc bắt chuột, Mèo còn có một sở thích rất lạ: trêu chọc chú chó. Có lần tôi chứng kiến một con meo đi tới đi lui, lấy đuôi dụi vào mặt một con chó đang ngủ. Khi cơn buồn ngủ bị quấy rầy, con chó tỏ ra rất tức giận, sủa ầm ĩ để đuổi Meo đi. Nhưng lúc này Meo đã nhanh chóng nhảy lên tường ngồi xuống, bất chấp con chó sôi máu đang sủa dưới chân tường. À, Meo đặc biệt thích ăn cá. Hàng ngày, khi đi đánh cá về, ông đều cho anh ta những con cá tươi nhất. Meo có vẻ thích lắm, cứ bám lấy anh, nịnh nọt mãi. Mẹ thường mắng tôi ăn cơm và luôn lấy Meo làm gương. Quả thực, Meo ăn rất sạch sẽ, chậm rãi, chậm rãi như đang thưởng thức món ăn. Nhưng Meo cũng có một tật xấu và rất đáng trách: thói quen lục lọi mọi thứ: từ đống lá cô đã cẩn thận cày xới cho đến những cuộn len giấu trên tủ. Những lúc như vậy, anh lại một lần nữa bị bà ngoại mắng. Nhưng dù sao thì anh ta cũng không rút kinh nghiệm mà tiếp tục lặp lại hành vi phạm tội tương tự vào lần sau. Dường như Meo vẫn hiểu được tiếng người vì mỗi lần đọc bài thơ này, bé đều vòng tay ôm lấy tôi tỏ ra vô cùng thích thú:
“Con mèo trèo lên cây cọ,
Chú Chuột hỏi.
Con chuột đi chợ ở xa.
Mua nước mắm mua muối về giỗ bố mèo.
Hoặc có lẽ vì nghe thấy tên cô trong bài thơ mà anh vui mừng quá!
Có lần bạn tôi đến chơi nhà tôi, chúng tôi đi cầu qua bãi đá. Đáng tiếc cú đá quá mạnh, bóng bay lên nóc nhà. Lúc đó chúng tôi vô cùng buồn vì không thể lên được cầu, mái nhà quá cao nên chúng tôi chơi xong hết. Meo nằm gần đó có vẻ hiểu chuyện nên nhảy qua tường trèo lên mái nhà thả bóng cho cậu. Chúng tôi ở đó để vỗ tay. Tôi có cơ hội được mở mang tầm mắt với bạn bè vì tôi có một chú mèo thực sự thông minh.
3, Kết bài
Mèo từ lâu đã không còn là một con vật bình thường mà đã trở thành người bạn thân thiết trong cuộc sống của bé và của cả gia đình. Có lẽ đó là món quà quý giá nhất mà tôi từng nhận được. Tôi và Meo sẽ cùng nhau trải qua vô số kỷ niệm đẹp và chắc chắn tôi cũng sẽ yêu Meo như bây giờ.
Hy vọng tài liệu sẽ là trợ thủ đắc lực cho việc nghiên cứu văn học. Đừng sao chép nó vì chúng tôi sẽ không thể tiếp tục về chủ đề này. Nếu thấy tài liệu này hữu ích thì đừng ngần ngại nhấn Like và chia sẻ để bạn bè của chúng ta biết và cùng nhau học tập tốt hơn nhé!!!!